Quyết định của một con người trong một khoảnh khắc có thể là bồng bột nhưng cũng có thể bắt nguồn từ những ký ức tiềm ẩn được giấu kín, gói ghém kỹ trong tâm hồn bỗng dưng dội về từ xa xôi. Bác sĩ David Henry trong giây phút đứng giữa ranh giới của niềm hạnh phúc và nỗi khổ đau, sau khi tự tay đỡ hai đứa con sinh đôi của mình chào đời và biết rằng bé gái bị mắc hội chứng Down, đã quyết định gửi con gái mình vào nhà cứu tế. Đó trở thành một quyết định thay đổi hoàn toàn cuộc đời, số phận và tính cách của các nhân vật trong truyện; trở thành một bí mật được giữ kín trong sâu thẳm tâm hồn con người xuyên suốt từ đầu đến gần cuối truyện với quãng thời gian dài gần ¼ thế kỷ.
Con gái người giữ ký ức là câu chuyện có nhiều tầng lớp chuyện bởi ký ức của David Henry không chỉ là nỗi đau mất mát Phoebe, mà còn là ký ức về nơi chốn xuất thân của ông, với ngôi nhà tuổi ấu thơ và người em gái nhỏ. David Henry đã tìm cách giải thoát mình bằng cách làm bạn với máy ảnh, lưu lại những khoảnh khắc của cuộc sống xung quanh mình, tìm lại ngôi nhà xưa, tâm sự bí mật của mình với một cô gái xa, nhưng đến giây phút cuối cùng ông lại không thể chia sẻ được với chính người vợ của mình.
Xây dựng sự mất tích của Phoebe, dường như chỉ là cái cớ để tác giả đưa người đọc vào thế giới nội tâm của các nhân vật trong truyện, ở đó có đầy đủ cung bậc của cảm xúc, của vẻ đẹp cũng như mặt trái của con người. Bởi đời sống nội tâm của mỗi con người là một thế giới riêng biệt, nên con người bỗng trở nên vì thế mà đơn côi và xa cách nhau hơn hoặc cũng có thể vì thế mà gần gũi và thương yêu nhau hơn. Gấp lại trang sách, hẳn bạn đọc sẽ suy ngẫm về việc có nên mở lòng mình với những người mình thương yêu hay không.
No comments:
Post a Comment